Viết về Sài Gòn trong những ngày chống dịch Covid

Ngày đăng tin: 11:41:02 - 12/07/21 - Số lần xem: 3077

- TP.HCM đang giãn cách xã hội để chống dịch. Đường sá vắng vẻ, nhiều người lao động, nhất là phận đời mưu sinh ban đêm, lại oằn mình vì dịch giã. Tuy nhiên bên cạnh nỗi lo, cũng có niềm tin khó khăn sẽ qua.

Đeo khẩu trang nơi công cộng chống dịch Covid-19

Ế ẩm, thất nghiệp

Đường phố ban ngày đã vắng, đêm về lại càng vắng vẻ hơn. Các quán ăn mở theo hình thức phục vụ mua mang về, đóng cửa để phòng ngừa dịch bệnh lây lan. Người dân hạn chế ra ngoài khi không thật cần thiết .

Các công sở giảm số người làm trực tiếp chuyển qua làm việc online, nhiều công ty cho nhân viên làm việc ở nhà, những nhà máy lớn còn cho công nhân ở tập trung trong nhà máy, giảm đi lại để hạn chế nguy cơ tiếp xúc, lây nhiễm, phần lớn người dân tự giác ở nhà khi không có việc thật cần thiết phải ra đường... 

Tình trạng giãn cách đồng thời làm tăng sự khó khăn cho cuộc sống vì Sài Gòn là đất làm ăn, nhiều người sống ở Sài Gòn một ngày có việc là một ngày có ăn, một ngày ngưng làm là một ngày thiếu đói, dù chỉ là việc đơn giản nhưng không thể thiếu ở một đô thị lớn như mua bán ve chai, phụ hồ, bán hàng rong, các loại dịch vụ cá nhân...

Nhiều người chia sẻ công việc của họ không thể làm tại nhà, giờ bị cách ly như vậy coi như thất nghiệp tạm thời rồi - Mọi người tận dụng những thực phẩm còn sót lại trong tủ lạnh, có gì ăn nấy- hoặc đợi những nhà hảo tâm tìm đến và tiếp thực.

Thậm chí sử dụng đến đồng tiền tiết kiệm ít ỏi để trang trải sống qua ngày, khi vật giá leo thang.

người thất nghiệp tại TPHCM

Những ngày sống trong "cấm địa" phòng dịch, không đi làm, tiền dành dụm quá ít ỏi, đối với những người giàu, đây là quãng thời gian sống chậm – còn đối với người dân lao động tự do và lao động chân tay, đây là thử thách không hề nhỏ.

Đường đêm vắng lặng

Trong khi đó, tình hình bên ngoài điểm phong tỏa cũng khác hẳn những ngày yên ả bình thường. Nhiều người nói vui đường phố Sài Gòn mấy ngày này "vắng như tết", nhưng được phủ lên một gam màu trầm. Và thành phố về đêm lại trầm lắng hơn.

Sài Gòn cứ chiều lại đổ mưa, nền đất lại thêm ẩm ướt nhớp nháp và đêm lạnh hơn rất nhiều. Sài Gòn phía xa vẫn lung linh ánh đèn tấp nập người qua, nhưng ở đây chỉ có những bàn tay chai sạn run rẩy, những ánh nhìn buồn bã thất thần, những tấm thân mệt mỏi rã rời. Chỉ có con trẻ là vô tư hồn nhiên nhưng nhìn các em nhếch nhác không khỏi thấy lòng tao tác Cứ mỗi đêm sẽ có khoảng 1000 phần quà được trao tận tay bà con. Mỗi phần quà gồm có bánh mì, xôi, xúc xích, nước uống, khẩu trang, tuy không nhiều nhưng là một chút no lòng ấm tình trong đêm lạnh. Các bạn tình nguyện viên đều trang bị an toàn như găng tay, khẩu trang, kính chắn giọt bắn phần để bảo vệ mình và cho cả người nhận.

Mưa không lớn, đường Sài Gòn vẫn mênh mông nước

Ai cũng cố gắng phát thật nhanh cho thật nhiều người, người gặp không kịp nhớ mặt người cho, người nhận ngỡ ngàng chưa kịp nói, những cuộc gặp gỡ chóng vánh mà sao lại nặng tình.

Đứng nép mình trên vỉa hè , ngẫm nhìn - 26 năm tại Sài Gòn - chưa bao giờ tôi thấy Sài Gòn buồn đến thế - hiu quạnh và trống vắng. Hàng người sẽ vẫn đợi chờ mong ngóng nhưng những vòng bánh xe lại nghẹn ngào khó lăn. Sài Gòn lại nối tiếp những chuỗi ngày dài "dưỡng bệnh" vì vết thương sâu dai dẳng nhưng là cần thiết để bình phục và khỏe mạnh hơn xưa. Đại dịch còn dài không ai biết trước điều gì sẽ đến, nhưng chắc chắn người Sài Gòn: Sẽ giãn cách mà không xa cách; Sẽ luôn yêu thương, bao dung và điềm tĩnh vững vàng vượt qua sóng gió. Có bao giờ bạn tự hào mình đang sống ở Sài Gòn chưa? Và vẫn có một niềm tin, Sài Gòn sẽ nhanh chóng trở lại và sẽ lợi hại hơn xưa không ?  


Các tin khác